Ngày xửa ngày xưa, có một gia đình nhà sóc làm nhà trên chiếc cành to nhất của cây thông già, bên bìa rừng nọ. Hàng ngày sóc chị và sóc em theo sóc mẹ chuyền cành từ cây thông già sang cây tùng, cây sung, cây na..để đi tìm hạt dẻ.
Xung quanh gốc thông già có bao nhiêu các bạn khác. Chim gõ kiến làm nhà trong thân cây tùng gần đó, ngày nào cũng sang bắt sâu cho thông. Bác thông già nhờ có gõ kiến bắt sâu mà mỗi ngày lại khỏe mạnh hơn, nhựa thông lại thơm hơn. Mỗi lần gõ kiến bắt đầu mổ mổ chiếc mỏ của mình vào thân cây là hai chị em sóc lại bảo nhau chuyền thật nhanh xuống cành thấp, xem bạn gõ kiến làm việc, cùng ríu rít trò chuyện với gõ kiến. Gõ kiến đã trở thành bạn thân của hai chị em sóc. Các bạn mỗi ngày gặp nhau và kể cho nhau nghe bao nhiêu là chuyện của mình.
Ngay bên dưới gốc thông già, chỗ nhánh rễ to nhất trồi lên, gia đình nhà thỏ đào hang làm nhà. Gia đình thỏ cũng có hai chị em như nhà sóc. Nhà của thỏ có rất nhiều lối vào, hai chị em sóc đã nhiều lần dạo chơi bên dưới mặt đất, tò mò xem những lối vào của nhà thỏ nhưng chưa dám chui vào, dù thỏ tha thiết mời. Một lúc nào đó hai chị em sóc sẽ khám phá căn nhà bên dưới mặt đất của thỏ sau. Còn bây giờ, cứ mỗi sáng, hai chị em sóc và thỏ lại cùng nhau dạo chơi, nhảy nhót xung quanh gốc thông già, thỏ chỉ cho sóc nhiều loài cỏ lạ. Sóc chị rất thích cỏ bông lau, sóc em lại rất thích cây cỏ thơm.
Mỗi sớm, bác gió đi ngang, những chiếc lá thông reo vui, rì rào kể cho bác gió nghe về những bạn nhỏ về hai chị em sóc, về bạn gõ kiến, về hai chị em nhà thỏ, bác thông già yêu các bạn nhỏ vô cùng. Ở trên cây thông già rất vui.
Và hôm nay là một ngày đặc biệt, mẹ bảo: các con đã đủ lớn, mẹ sẽ đưa các con đi khám phá khu rừng hôm nay chúng ta sẽ đi xa hơn một chút, các con sẽ thấy nhiều điều kì diệu.
Sóc mẹ đưa hai sóc con đến bên bờ hồ, nơi có một hàng dẻ soi bóng. Hai chị em sóc ngạc nhiên, líu rúi chuyền từ cành này sang càng khác, rồi chuyền xuống mặt đất, soi bóng dưới mặt hồ. Lần đầu tiên hai chị em sóc nhìn thấy mình dưới mặt nước, cái đuôi bông bông của sóc thật đẹp. Sóc đang thích thú ngắm cái đuôi bông của mình thì mặt nước động đậy, cái đuôi bông bị nhòe hết rồi, bạn vịt trời có cái cổ xanh biếc rẽ nước lại gần sóc: Chào bạn! Tớ sống ở khu hồ này. Bạn mới chuyển nhà đến đây phải không? Sóc thấy bạn vịt trời đẹp và đáng yêu quá. Sóc chị liền quay sang hỏi mẹ: Mẹ ơi, mình có chuyển nhà đến đây không ạ? Ở đây vui quá, con thích hồ nước, thích bạn vịt trời.
Mẹ âu yếm nhìn hai chị em sóc: Ừ! Các con đã lớn, mẹ sẽ dạy các con chèo thuyền nên cần một hồ nước lớn, con nhìn ra xa kìa, hòn đảo giữa hồ có bao nhiêu điều kì diệu mà mẹ muốn chỉ cho các con xem. Chúng ta quay lại gốc thông già chào bác thông già, tạm biệt bạn gõ kiến, bạn thỏ nhé, trong khi đợi bố tìm một cành dẻ chắc chắn nhất để làm nhà.
Thế rồi ba mẹ con sóc vui vẻ quay lại gốc thông già tạm biệt các bạn, hai chị em sóc đem theo quả thông đẹp nhất mà bạn thỏ đã tặng. Chào tạm biệt bác thông già, chúng cháu đến cây dẻ ven hồ nhé!
Khi quay lại cây dẻ, sóc bố đã làm xong một căn nhà chắn chắn, hai chị em đi tìm bạn vịt trời và rồi gặp bao nhiêu là bạn khác đang ríu ríu trên cạn, dưới nước, hai chị em sóc vui sướng được các bạn chào đón. Bạn vịt đứng rỉa lông bên hồ, có cả bạn nai đang ra hồ uống nước, bạn ếch đang ngêu ngao ngồi trên chiếc lá súng và hát bài hát về mùa thu, hai chị em sóc và các bạn đồng thanh cất lời hát theo bạn ếch:
Lích tích lích tích
Rì ra rì rào
Gió vờn theo lá
Gió luồn trong nước
Lá xoay lá xoay tròn
Nước trôi nước trôi hờ.
~ Cô Thu Hương, Mầm non Koi.