Món đồ chơi đầu tiên của trẻ là gì?

(…) Ngoài việc chơi với tay chân mình, ông Steiner cho rằng đồ chơi quan trọng nhất cho trẻ sơ sinh là một búp bê thật đơn giản. Ta có thể làm một búp bê tượng trưng cho một em bé, nghĩa là, phần đầu bằng một phần tư chiều dài cơ thể, đúng như tỉ lệ kích thước đầu của trẻ.
Búp bê này sẽ trở thành người bạn đồng hành yêu quý của trẻ. Vừa mềm mại, vừa thân mật và làm bằng sợi vải tự nhiên. Theo quan điểm của Steiner, búp bê như vậy là hình ảnh tượng trưng của con người. Bé coi búp bê như một phần của mình, đến mức đôi khi bé gọi búp bê bằng chính tên mình. Khi trẻ lớn hơn một chút, ta có thể làm một búp bê có thêm tay, chân.

Khi bắt đầu học ngồi, học đứng và đi, trẻ cần bắt chước người lớn. Sau khi trẻ đã đạt được tư thế đứng thẳng của con người, tôi thường khuyến khích cha mẹ cho con vài bạn thú nhồi bông. Khi cho trẻ những đồ chơi con thú để yêu thương và chăm sóc, ta cần quan tâm làm đúng hình dạng và dáng vẻ giống như loài vật thật sự ngoài đời. Mặc dù tình yêu hoàn toàn vô điều kiện của trẻ có thể biến hóa bất kỳ con thú hay búp bê nào, nhưng là giáo viên và cha mẹ, chúng ta không nên cho trẻ trông thấy những đồ chơi có hình dạng biếm họa. Ta muốn trẻ biết dành tình yêu cho những gì thật nhất, và không muốn mạo hiểm cho một hình ảnh biếm họa áp đảo hình ảnh chân thật của một con vật trong trí tưởng tượng của trẻ.

Đồ chơi ta chọn cho trẻ vô cùng quan trọng. Trẻ sẽ dùng những đồ chơi này để diễn lại những gì mình đã trải nghiệm hàng ngày. Khi còn nhỏ, trẻ không cần nhiều đồ chơi. Thực ra, nếu có quá nhiều đồ chơi trước mặt, trẻ sẽ không chơi với thứ nào hết. Một vài đồ chơi đơn giản khác thích hợp cho trẻ mới chập chững biết đi là: muỗng gỗ, nồi, chén, bát mà trẻ có thể lấy từ nhà bếp, trong khi ba mẹ đang nấu ăn bên cạnh. Bé mới biết đi sẽ thích chơi gần bên người lớn hơn là chơi một mình trong phòng khác. Cử chỉ đều đặn, chăm chú của người lớn trong công việc nội trợ là rất quan trọng, đặc biệt khi làm trước mặt trẻ nhỏ. Bé sẽ tiếp nhận toàn bộ ấn tượng về những cử chỉ, thái độ, những nỗ lực của ta trong công việc. Trẻ sẽ bắt chước thói quen làm việc của ta trong khi chơi, và hợp nhất thói quen đó với thái độ về công việc của mình sau này.

Có thể ta sẽ không hoàn thành được hết công việc của mihf khi có trẻ ở bên cạnh, nhưng làm việc NHƯ THẾ NÀO quan trọng hơn là LÀM ĐƯỢC GÌ. Dù chỉ có thể tập trung làm việc được 15 phút khi có trẻ ở bên mình, đó vẫn là 15 phút đáng giá.

Trẻ thích chơi với rổ rá, cho đồ vào đầy rổ rồi lại đổ ra, cho vào, đổ ra. Tương tự như vậy trong bồn cát, xúc cát vào xô rồi lại đổ ra. Bé chẳng bao giờ chán và lặp đi lặp lại trò chơi đó hết ngày này qua ngày khác. Đó là một biểu hiện của sức sống tạo hình đang hoạt động bên trong cơ thể. Việc lấy vào đổ ra có liên hệ tới quá trình phát triển và tiêu hóa tự nhiên, quá trình xây dựng và phá vỡ đang diễn ra bên trong trẻ.
Trẻ sơ sinh và trẻ mới biết đi rất thích vầy ước trong bồn tắm, làm bắn nước tung tóe khắp nơi! Các bé còn thích thả thức ăn hoặc muống từ trên ghế cao xuống sàn cho đến khi người lớn chán không muốn nhặt nữa, và đặc biệt thích bò vào góc nhà có vải phủ che, để tưởng tượng là không ai trông thấy mình. Trẻ học hỏi về thế giới bên ngoài bằng cách chơi như vậy.

Cách chăm sóc đồ chơi rất quan trọng cho trẻ. Thùng đựng đồ chơi bán sẵn không khuyến khích trẻ xếp đồ chơi cẩn thận, mặc dù nó giúp việc dọn dẹp nhanh. Và bao giờ “cha mẹ” của búp bê cũng sung sướng hơn nhiều khi được cho “em bé” đi ngủ trong chiếc giường hoặc chiếc nôi nhỏ bằng nan mỗi khi đêm xuống. Bé sẽ thấy dễ dàng hơn khi giúp cô giáo dọn dẹp đồ chơi nếu đồ chơi về đúng vị trí mỗi ngày. Những rổ rá để gom và phân loại đồ chơi, cũng như các kệ đựng đồ chơi sẽ biến căn phòng gọn gàng và sẵn sàng cho lần chơi tiếp theo.

~Sách “Bên kia cầu vồng – Nuôi dưỡng trẻ từ sơ sinh đến bảy tuổi”.