Mấy ngày nay, trời mát mẻ, xuống sân chung cư chơi thấy gió to mà thích ghê. Mình đưa em bé của mình xuống sân chơi, chạy nhảy, múa hát với gió, tìm ngắm ôc sên bò ra khỏi vỏ rồi cười nói với nhau. Một chị bạn hàng xóm kể với mình rằng, hôm trước có một số anh chị thả diều ở đây thích lắm. Mình liền ồ lên rằng ‘Ô hay thế, em thấy gió to thế này nên cũng nghĩ mai sẽ làm diều cho các bạn. Giờ chị kể em có cảm hứng muốn làm luôn rồi này”.
Vừa sẵn lúc đó trong balo của mình có 1 chiêc túi bóng. Mình có thói quen không vứt túi nilon vẫn còn dùng được mà luôn gấp gọn để dung vào một việc gì đó, chẳng hạn như đựng quần áo tè của trẻ trên lớp. Còn len thì lúc nào cũng sẵn rồi. Mình lấy một đoạn len, buộc vào chiếc túi và thả bay trong gió. Những đứa trẻ ở đó nhìn thấy thích thú, muốn xin cô cầm mà cô chỉ có một chiếc cho em bé 20 tháng. Rồi mình bảo các con đợi cô, cô sẽ có cách.
Rồi mình nhìn thấy cô lao công của chung cư, trước đó mình chưa từng biết hay nói chuyện với cô. Mình hỏi xin cô một chiếc túi bóng, cô trả lời là không có. Rồi một lúc sau cô đi vào một căn phòng dụng cụ của cô và mang ra cho mình một chiếc túi. Mình làm thêm 1 cái diều nữa, và khỏi phải nói, em bé thứ 2 được cầm diều sung sướng đến mức nào.Cô lao công nhìn thấy cảnh này cũng cười thật tươi và ngắm nhìn mấy đứa nhỏ.
Và rồi thấy bọn nhỏ vui,thích thú, hào hứng quá chị hàng xóm liền vào siêu thị mua đồ và cho mình mấy cái túi nữa để mình làm cho bọn nhỏ và cả con chị nữa. Thế là Ok, hầu hết bọn nhỏ có diều chơi, mình cũng chơi, chị cũng chơi rồi tất cả ông bà, các bố mẹ cho con xuống sân chơi đều hướng ánh mắt về phía những cái diều đang bay trong gió đó.
Và một điều mà mình cảm nhận chính lúc đó là mình còn thích thú hơn nữa, tiếng la hét, ồ à của mình khi thấy diêu bay cao còn to hơn cả tiếng bọn trẻ. Lúc đó mình thấy mình thực sự là đứa trẻ lớn khi chơi thả diều.
Rồi khi đến giờ bọn trẻ về nhà chúng còn xin phép mình được mang diều về nữa. Tất nhiên là mình vui về điều đó và ko thể từ chối rồi. Và những cái diêu đó, cho đến nay đã được 2 tuần, vẫn nằm trong balo của mình để mỗi khi có gió to là nó lại được cùng với em bé của mình tung bay trong gió.
Viết lên điều này mình muốn chia sẻ với mọi người một trò chơi đơn giản với các em bé. Và cũng để cho mọi người thấy rằng, đừng ngạc nhiên khi một lúc nào đó nhìn thấy trong balo của mình những là kim chỉ, kim đan, kim móc, kéo, len, diêm hay bật lửa mà ngạc nhiên nhé bởi:
Đơn giản vì mình là giáo viên mầm non.
Bài và ảnh: Cô giáo Lã Thị Kim Oanh, Mầm non Koi.